Summary
* Lưu ý: Truyện chỉ đăng từ chương 425 theo Kiếm Lai bản gốc bên trung
* Lịch ra chương: 3 chương / ngày
* Nghe audio theo link sau: https://www.youtube.com/@goryaudio
Thiếu niên họ Trần, tên Bình An, mồ côi cha mẹ từ khi còn nhỏ. Đồ sứ của trấn Nê Bình rất nổi tiếng, vì vậy từ khi triều đại khai quốc tới nay, nó liền mang cái danh kèm trọng trách ‘Phụng chiếu trông coi việc đốt lò làm đố hiến tế lăng’, theo đó, triều đình còn phái cả quan viên tới đóng chốt quanh năm ở đây để giám sát công việc của các lò.
Thiếu niên không nơi nương tựa như hắn từ bé tí đã trở thành thợ lò gốm sứ, lúc đâu chỉ có thể làm chút việc vặt nặng nhọc nhưng đơn giản, mất mấy năm theo chân lão sư phụ tính khí thất thường mới được học hỏi chút kỹ thuật làm gốm sứ, kết quả là thế sự vô thường, trấn nhỏ đột nhiên bị mất đi tấm bùa hộ mệnh mang chức năng làm đồ cho triều đỉnh, theo đó, hơn mười mấy hầm lò như rồng cuộn nằm khắp trấn chỉ trong một đêm đều bị quan phủ cưỡng chế bắt đóng cửa.
Trần Bình An buông cành đào mới bị gãy xuống, thổi tắt nến, ra khỏi phòng rồi ngồi trên bậc thềm, ngửa đầu nhìn lên trời đêm đầy sao sáng.
Qua một thời gian sống vất vưởng vô công rỗi nghề, thiếu niên này cũng chưa tìm được việc kiếm tiền, may mắn có chút tiền tích góp nên gắng gượng no được cái bụng. Mấy ngày trước, nghe được rằng có lão thợ rèn người xứ khác ở con phố ngoài ngõ Kỵ Long nói muốn tuyển tám học đồ rèn sắt, không trả tiền công nhưng bao nuôi cơm, Trần Bình An liền tranh thủ thời gian chạy tới thử vận may.
Đáng tiếc, lão già kia chỉ mới ghé mắt trông ngang hắn một cái liền loại hắn ngay khi còn chưa qua cửa, khi ấy hắn bực lắm.
Không lẽ cái việc rèn sắt này không phải xem sức cánh tay khỏe ra sao mà là xem tướng mạo xấu thế nào à?