Summary
“Cùng nhau đến bên kia nơi biển biếc hòa mây trắng, Lúa nhé!”
” Nắng gay gắt trải trên miền đất, bây giờ cũng đã hơi quá chín giờ. Chúng, những tia nắng khiêu vũ loạn xạ khắp nơi, từ trên cành lá cao nhất, tán lá giữa, mảnh lá thấp, chiếc lá rời khỏi cây mẹ, chúng múa nhiều nơi, ở ngay mặt đất cũng có. Đó là một loại hiệu ứng làm chói lòa đôi mắt, bãi vàng rực được đong trên nền đất nâu. Hơi nóng lan, Minh giờ cảm nhận được nó, mồ hôi từ đấy túa ra, rịn, thấm đẫm một phần chiếc áo cũ màu quả sim. Màu nắng chói chang như bông hướng dương.
-Cái này nói về “yêu” đúng không hả bác?
Chất giọng trong trẻo của Minh cất lên ngay trước khi bác Năm kịp nói câu “không có gì”. ”
———————————————————————————-
Minh là một đứa bé như bao đứa bé bình thường nơi vùng quê bình yên nơi Việt Nam, tên của nó mang nghĩa là đứa trẻ sáng dạ và nhanh lẹ. Tuy nhiên, có vài điểm hơi “bất thường” ở nó: thằng bé thường xuyên ngồi mơ mộng, mơ gì thì chẳng ai biết, nhưng mơ nhiều, có khi tưởng như hồn của nó bay thẳng lên tầng thứ mấy trên bầu trời cao vời vợi rồi. Nhiều trong số đó tin rằng nó bị khờ. Chỉ duy nhất bác Năm, một trong số ít người không xem nó là đứa khờ, đoái hoài tới nó. Bác cũng là người đầu tiên phát hiện cái tài năng đọc sớm và cả trí tuệ, sự ham học của cu cậu và có lẽ là trái tim đầy yêu thương của nó nữa. Mà với mảnh đất đầy nắng gió ấy, cái nóng rát hắt lên những gương mặt vốn nhuốm màu lo toan thì liệu còn ai đoái hoài gì đến cái tài năng “vô vọng” của đứa trẻ ấy? Một đứa trẻ ốm yếu, “khờ”? Một đứa trẻ cuộn mình trong cái kén của mộng mơ và tưởng tượng để không phải chịu tổn thương từ những trận đòn từ cha dượng, người thân hay cả đám bạn cùng lứa. Nhưng có lẽ sự tò mò và trái tim đã thôi thúc nó tìm hiểu về cái thứ gọi là “yêu”, chặng đường bấp bênh đến nỗi cả bác Năm uyên bác cũng không thông thạo lắm, nhưng có lẽ…sau một những đêm u tối, cậu đã tìm được ngọn hải đăng…Không, đó là mặt trời rực sáng. Một mặt trời rực sáng nhất trên đời…
(ayo tui đăng truyện chơi chơi thui;-; chứ nghề chính là dịch doujin fanfic à nha)