Dị Ma Qủy Tượng - Khởi đầu mới
Trong màn tối mập mờ, một người đàn ông trung niên đang nói rằng theo lời một người đàn ông gọi là thần kia đã sơ suất khiến người đàn ông chết, thần sẽ cho người đàn ông này chuyển sinh để chuộc lại lỗi lầm. Vị thần kia hỏi người đàn ông sẽ không giận ông vì lý do vô lý sơ suất đấy chứ. Người đàn ông cũng nghĩ lý do khá vô lý nhưng ông chả có tí hối tiếc nào cả, bên cạnh đó người đàn ông cũng có một cuộc sống mới. Vị thần vui khi người đàn ông nói vậy, một phần vì vị thần cũng không thể giúp người đàn ông sống lại, việc cuối cùng sẽ là vị thần đây cho người đàn ông ba sức mạnh đặc biệt nên người đàn ông cứ sử dụng tùy ý. Người đàn ông mỉm cười rồi cảm ơn vị thần thân thiện kia. Ánh sáng phía trên bóng tối lóe lên, giọng nói vị thần vang lên chúc người đàn ông sống hạnh phúc trong cuộc sống mới. Không gian im lặng chuyển tới ánh mắt của một chàng trai bị đánh thức bởi giọng nói gọi anh. Một cô bé đứng trước giường chàng trai, anh thấy vậy mà chào buổi sáng cô bé. Cô bé kia lo lắng hỏi chàng trai cảm thấy không khỏe sao, hiếm khi cô thấy anh ngủ nhiều như vậy. Chàng trai nói anh thấy hơi choáng rồi lăn ra ngủ lúc nào không hay nên bảo cô bé không cần quá lo đâu. Cô bé vui vẻ tin lời anh trai cô, mọi thứ đều ổn. Chàng trai xuống giường đeo giày và nhớ về giấc mơ hoài niệm kia, vị thần kia nói người đàn ông được chuyển sinh và đã chuyển sinh thành chàng trai này đây. Kiếp trước người đàn ông đã mất ở tuổi 40 khi còn là một ông già sung sức hết thời, nhưng ở cuộc sống mới này thì người đàn ông giờ đã là một chàng trai trẻ tên là Vibelfacfiny, vì tên khá dài nên mọi người thường gọi với cái tên đơn giản là Bel. Cô bé trước mắt đây là Chappelle, em gái năng động kém Bel hai tuổi. Ở nơi đây không hề có ga, điện hay nước máy, những điều đơn giản có thể thấy ở những vùng nông thôn xa. Bel chuẩn bị xong rồi đi ra ngoài, anh không quên đưa tay chào Chapelle, Chapelle vui vẻ chúc anh trai bảo trọng. Mặc dù không có những thứ ga, điện hay nước máy thì Bel cực kỳ thích cuộc sống mới của anh ở đây. Bước ra ngoài cửa là ánh nắng tràn ngập bầu trời với không khí thoáng đãng, thời tiết hôm nay quá tuyệt, làm cho Bel tưởng rằng nơi đây được tắm rửa bởi những cơn mưa vào hôm qua vậy. Tận hưởng một ánh nắng xong thì Bel nghĩ anh nên làm chút gì đó trước bữa sáng, anh nhìn về ngôi mộ với chiếc kiếm bên trên mà nhẹ nhàng nói rằng con đi nha thưa cha. Thấy Bel bên ngoài, mẹ anh với một chiếc giỏ chào buổi sáng anh. Bel vui vẻ chào mẹ và hỏi bà về cánh đồng của họ thế nào rồi. Mẹ của Bel tươi cười bảo cánh đồng màu mỡ tới nỗi cỏ mọc um tùm hết rồi. Nghe vậy mà Bel liền nhận công việc mang lũ dê tới, anh chắc rằng chúng sẽ thích cánh đồng lắm. Sau khi mang những chú dê tới và thấy chúng ăn ngon lành đám cỏ, Bel nghĩ rằng anh sẽ mang mấy con dê bị thương ra ngoài trong thời tiết đẹp thế này, bọn dê đáng thương chưa bao giờ được ra khỏi hàng rào. Nhìn chiếc chân gần như bị trật của con dê mà Bel đoán rằng chỉ cần một chút nữa nó sẽ khỏi, trong những lúc thế này thì năng lực mà anh nhận được thật hữu dụng. Bel ngồi xuống vuốt ve con dễ mà bảo nó đừng có nóng vội quá. Vị thần đã nói rằng nếu năng lực bá quá sẽ ảnh hưởng tới sự cân bằng của thế giới nên vị thần đã ban cho Bel ba năng lực an toàn và hữu dụng. Năng lực đầu là siêu khỏe, nghe có vẻ đơn giản nhưng với sức mạnh này thì Bel có thể khiêng được cả tấn một cách dễ dàng, kèm theo đó là một cơ thể khỏe mạnh và rắn chắc. Nhìn Bel vác chú dê bị thương với sức khỏe không chê vào đâu được thì Ferriel lại gần chào hỏi Bel. Ferriel là một cô gái với mái tóc lục bảo, cô đang là một mạo hiểm gia tập sự. Bel quay ra chào buổi sáng Ferriel rồi hỏi cô trở về lúc nào thế. Ferriel trở về mới tối qua, chuyến đi khá là vui nhưng cô nghĩ đối với một thám hiểm gia thì vẫn chưa ra gì cả, chuyến đi diễn ra rất suôn sẻ, tất cả là nhớ vào cái dụng cụ mà Bel cho Ferriel. Bel vui vì dụng cụ đó có ích cho Ferriel, anh chạm nhẹ vào đầu Ferriel nói nếu cô nhận ra điều đó thì chứng tỏ chuyến đi đã không lãng phí, Bel khen Ferriel làm tốt lắm. Ferriel phụng phịu nói Bel lúc nào cũng coi cô như con nít vậy, trong khi cô còn lớn hơn anh. Bel mỉm cười bảo lỗi anh, anh đoán rằng Ferriel mít ướt ngày nào giờ đã trở thành một Ferriel chín chắn rồi. Ferriel đỏ mặt trách Bel đừng lôi chuyện cũ ra như vậy, anh là đồ ngốc. Ferriel bị trêu mà ngại ngùng rồi chạy đi. Bây giờ là Bel đã 15 tuổi nhưng anh vẫn giữ kí ức của một người đàn ông 40 tuổi kiếp trước, nên là những cô gái cùng tuổi cảm giác như em gái anh vậy, nhưng mà tính theo tuổi kiếp trước thì họ giống con gái anh đúng hơn, dù gì thì anh cũng độc thân nên chẳng thể hiểu hết nổi. Bel khó nghĩ nên anh quyết định trở về nhà. Vừa về đến nhà là Chapelle đã mừng Bel trở về. Bel nhìn những món ăn trên bàn mà không khỏi khen nó rất ngon. Mẹ của Bel nói rằng Chapelle đã cố gắng làm những món này, bà cũng tiện hỏi Bel có thất Touta không. Bel đang sắp bắt đĩa mà nghe mẹ hỏi mới thắc mắc Touta chưa trở về sao. Bỗng trước cửa nhà là một cậu bé với những cung tên đeo sau lưng, Bel thấy Touta trở về mà bảo cậu bé mau rửa tay rồi ăn sáng. Touta lại gần giơ con thỏ xám mà cậu bắt được cho Bel xem, Bel khen con thỏ khá bự và sẽ nấu nó sau. Mẹ vui vẻ xoa đầu Touta khen cậu ngày nào cũng đi săn như thế thì bà đoán rằng con trai bé bỏng này của bà sắp trở thành một thợ săn chuyên nghiệp rồi. Touta là cậu em nhỏ nhất trong gia đình Bel, cậu phụ trách việc săn thịt cho gia đình, một phần cũng do cậu khá giỏi dùng cung. Chapelle đang nấu ăn mà nói vọng ra rằng trong kho của nhà đã có nhiều thịt lắm rồi. Bel đành nói với Chapelle rằng hãy để chỗ thịt đó cho bà cô pha thuốc. Touta kéo tay Bel nói anh đã hứa hôm nay sẽ dạy phép thuật cho cậu và Chapelle mà. Nghe Touta nói mà Bel hỏi lại cậu bé thật sao. Chapelle chống tay nói lớn Bel lúc nào cũng quên. Bel cười trừ xin lỗi và nói xong bữa sáng thì sẽ dạy cho Chapelle và Touta. Phép thuật khá là phổ biến ở thế giới này, hai năng lực còn lại mà vị thần cho Bel cũng là phép thuật luôn, ở thế giới này mọi người ở bất cứ độ tuổi nào cũng có thể dùng phép, năng lực mà Bel nhận được là khả năng sử dụng phép thuật không giới hạn. Sau khi ăn sáng xong thì cả ba anh em nhà Bel ra ngoài sân nhưng họ thấy mấy cái hàng rào đã bị hỏng hết rồi. Bel lại gần chỗ hàng rào, anh ngồi xuống và đặt tay lên phần đất, anh đọc thần chú một lúc rồi những phần đất tự động trồi lên rồi biến thành những viên đá, những viên đá đan vào nhau rồi trở thành một hàng rào chắc chắn. Bel đứng lên phủi tay, anh vui vẻ mà nói đã xong. Chapelle lại gần đập đập hàng rào, cô khen Bel có phép thuật rất tuyệt vời. Bel đã làm chỗ hàng rào này thành đá và cả nhà sẽ không sợ nó bị hỏng hay mục nữa. Touta thích thú nhìn về Bel mà bảo cậu không thể chờ được lớn lên và ngầu như Bel vậy. Bel bị ánh sáng tinh khiết từ nụ cười của Touta làm cho chói đến không thể mở mắt được, lời khen của cậu bé là lời khen tuyệt nhất mà người anh như Bel có thể nhận được. Cả ba anh em tiến tới bãi đất trống để học phép thuật, Chapelle hào hứng bảo Bel hãy dạy cô phép mà anh vừa làm đi. Bel bảo các em hãy tự làm nó chứ đừng dựa dẫm và anh quá. Chapelle nói Bel ít ra cũng chỉ cô với Touta chút ít chứ. Bel đưa tay suy nghĩ về chỉ dẫn, anh đoán rằng hãy thử kiểm soát trí tưởng tượng. Chapelle và Touta không hiểu kiểm soát là gì, từ mà Bel dùng quá khó hiểu. Bel bó tay khi hai đứa em của anh còn chưa hiểu được kiểm soát là gì, anh không biết phải giải thích như nào nữa. Cuối cùng thì Bel ngập ngừng nói hai đứa em đầu tiên hãy tưởng tượng thứ gì đó, thấy hai em không nói gì mà Bel quyết định sẽ thử tưởng tượng trước. Chapelle và Touta tập trung làm theo Bel. Chapelle đã có lửa và băng trên tay cô nên vui mừng nói cho Bel xem, Bel thấy cô bé rất có năng khiếu về phép thuật nhưng anh đoán rằng con gái thì cần phải dịu dàng hơn vậy. Touta nói cậu hơi yếu nhưng cậu có gió và sét, Bel thấy cậu bé đạt tới mức đó khi chỉ có 10 tuổi thì chắc chắn là thiên tài rồi, hai đứa em của anh đều có nguồn pháp lực to lớn trong người, cứ như không cần anh dạy vậy, đúng là em của anh có khác. Chapelle và Touta mong chờ điều tiếp theo của Bel. Bel mỉm cười đứng trước hai đứa em mà khen chúng đều đã quá, việc tiếp theo là phải kiểm soát được trí tưởng tượng, phép thuật mà Bel đang dùng là cái đơn giản nhất của cái đơn giản, chỉ cần tưởng tượng và nó xuất hiện hưng Bel có thể biến nó thành các hình thú khác. Bel đưa ngón tay đang phát sáng lên cho hai em xem, anh nói đây cũng là phép thuật lửa nhưng thay vì tưởng tượng nó cháy thì anh lại có thể tưởng tượng nó sáng trong đầu. Bel giao bài tập về nhà cho Chapelle là sử dụng phép thuật anh vừa dùng kia để vẽ ra một hình vuông trong không khí, Chapelee đưa tay lên đầu vui vẻ nghe theo. Bel bước đối diện Touta, anh nói cậu bé hãy cố tạo ra một cơn lốc trước. Bel đưa tay xoay tròn tạo thành một vòng sáng quanh rồi ném nó đi, anh nói Touta có thể làm được cơn lốc thì có thể làm thứ anh vừa ném rất dễ dàng. Touta long lanh đôi mắt nhìn thứ được ném đi mà nói rằng bản thân sẽ cố hết sức. Bel mỉm cười bảo Touta đừng cố quá sức nhé. Anh quay đi đưa tay bảo hai em rằng hôm nay chỉ tối đây, anh còn phải sắp xếp hàng hóa mà mọi người đang chờ nữa. Chapelee nghe theo và bảo với Touta rằng hai đứa sẽ luyện tập cùng nhau, Touta vâng lời chị mình. Bằng cách tập như vậy và cố cụ thể hóa những gì mà bạn vẽ ra trong tâm trí chính là sự thật của phép thuật ở thế giới này, những người không được đọc sách phép thuật thì có thể luyện tập và tự tạo ra nhiều kiểu phép thuật riêng của họ như Chapelle và Touta. Ở thế giới này khá là thoải mái nên Bel có thể tự do làm những thứ thú vị với ký ức ở kiếp trước của anh, anh đã luôn muốn làm phép gió đó từ lâu lắm rồi, nó là từ nhân vật trong bộ anime mà Bel thích. Và hơn thế nữa, có thể dùng ma thuật mà không tốn tí mana nào, đó là năng lực thứ ba mà Bel nhận được từ thần, kết giới thuật. Hình dạng của kết giới này thì Bel có thể tùy biến nó thành bất cứ hình dạng nào, và nó chắc chắn là khả năng hữu dụng nhất của anh. Nhưng kèm theo đó là sự nguy hiểm, nó sẽ nguy hiểm cho Bel nếu như một tên thương nhân nào đó tò mò về sức mạnh mà anh có được, cho nên là Bel luôn che giấu nó với mọi người trừ gia đình anh. Đã tới buổi trưa, Chapelle đi xuống tầng hầm hỏi Bel sẽ ăn chung bữa trưa với gia đình chứ. Tất nhiên là Bel sẽ làm nên anh đã cảm ơn Chapelle vì đã nói cho anh biết, anh còn nhờ cô làm cho anh ít thịt hươu hầm, đây là cho bà nên anh dặn cô làm thịt mềm. Có vẻ đã quen nên Chapelle hỏi Bel làm hai phần như thường lệ chứ. Bel gật đầu và bảo phần thịt còn lại anh sẽ cho chú bán hàng nên nhờ và Chapelle. Sau khi ăn xong bữa trưa thì Bel dời khỏi nhà và nói sẽ về trước trời tối, anh còn nhắn Chapelle và Touta đừng do dự khi có bất cứ con quái nào vào trong làng, hãy xử đẹp chúng với phép thuật của hai em. Chapelle và Touta giơ ngón cái mà vui vẻ nói Bel hãy cứ để cho hai người. Bel đánh hàng đi xuống giao cho mọi người bằng xe ngựa. Trung tâm của ngôi làng này gọi là Colony, nó khá xa ngọn núi mà Bel đang sống nên anh thường dùng xe ngựa để di chuyển. Bel đang ngắm khung cảnh xung quanh và thấy thật tuyệt khi đi xe ngựa thì bỗng một cô gái gọi anh. Bel nhận ra đó là Saliburry nên vẫy tay chào cô. Saliburry nghịch tóc nói Bel lúc nào cũng cậy lớn tuổi hơn mà chọc cô, Bel bảo điều đó đã vô trong máu của anh nên nói cô đừng để ý quá. Saliburry là cô công chúa của một gia đình quý tộc trong lành, Bel có thể nói rằng cô là một trong những cô gái xinh nhất ở làng này. Saliburry ngồi lên xe ngựa cùng Bel, nói rằng anh đang định đến Colony thì cho cô theo luôn vậy. Thấy phản ứng của Saliburry mà Bel nói cô còn chẳng đợi anh trả lời. Saliburry phụng phịu nói Bel đừng quan tâm tiểu tiết, chỉ vì thấy anh sẽ cô đơn suốt quãng đường xa nên cô mới bỏ thời gian quý báu của cô để đi cùng anh, anh có gì phàn nàn chứ. Bel đành gượng cười mà cho qua. Saliburry không hẳn là một cô gái xấu nhưng Bel không giỏi cãi nhau với cô gái này. Bel nói cho Saliburry biết rằng Ferriel đã trở về, anh mới gặp cô ấy sáng nay và trông không có gì thay đổi, vẫn xinh. Saliburry nghe vậy mà hừm một tiếng, cô không quan tâm mà xem tóc của cô đang có sợi bị chẻ ngọn. Thấy thế mà Bel hỏi Saliburry là bạn của Ferriel mà, phản ứng không nói gì của Saliburry càng làm Bel khó hiểu, anh thấy con gái thật sự khó hiểu. Tất cả những người bạn thời thơ ấu của Bel đều là những cô gái xinh đẹp như thợ tóc Toala, mạo hiểm gia Ferriel, người làm đẹp Saliburry, họ được gọi là tam đại mỹ nữ trong cái núi này, Bel cũng tự hỏi đây là tiểu thuyết đời thực sao. Bel đành hỏi Saliburry lý do tới Colony. Saliburry tự hào mà nói là do công việc, dù gì cô cũng là người làm đẹp số một trong làng, làm người nổi tiếng cũng vất vả mà. Nhìn vẻ mặt đấy mà Bel thấy Saliburry chả thấy đổi tý nào. Saliburry gác chân hỏi Bel có ý kiến gì sao. Bel cười lớn nào dám, anh thấy vui khi cô làm việc chăm chỉ nhưng còn việc học thì sao, anh hỏi cô đã đọc quyển sách viết tay đó chưa. Saliburry ngập ngừng rồi nói cô tất nhiên đã đọc xong quyển sách rồi, việc dễ èo đó. Bel nhìn Saliburry mà biết cô nói dối, anh bảo cô không nên nói dối như vậy, cô là người đã rên rỉ và nói muốn học đọc và viết chữ, nó rất quan trọng khi học từng chút mỗi ngày . Những lời của Bel làm Saliburry gượng mặt, cô bảo anh không cần phải nói cho cô điều đó, cô chỉ muốn thông minh như Bel nên sau khi về nhà thì cô sẽ cố gắng học. Bel cố kìm nén mà quay đi run run, Saliburry trách anh đừng có mà cười. Bel nói Saliburry cứ như một đứa nhóc ghét học nên anh mới vậy. Saliburry kéo tay Bel nói anh là đồ ngốc, đừng chế giễu cô. Bel bảo Saliburry đứng vậy sẽ nguy hiểm, nhỡ cô ngã thì sao hả đồ ngốc. Cứ nghĩ buổi trưa mà ồn ào thế này thì chắc cuộc sống mới của Bel sẽ rất bận rộn như này đây. Saliburry hét lớn nói Bel có nghe thấy cô nói không. Tiếng hét của Saliberry làm Bel giật mình mà nói anh có nghe mà.