[ĐM] Nhân vật phụ tại trường nam sinh quý tộc bỗng trở nên xinh đẹp - Chương 2
Trans: Bắp cải + Su Su
Beta: Maikaa
Ninh Tụng nghe vậy mím môi: “Cảm ơn.”
Khi cậu cười, khóe môi hiện lên một nếp nhăn nông, trên mặt lộ ra vẻ đáng thương lanh lợi. Tài xế không nói gì nữa,lái xe về phía Trường Công lập Nam sinh Thượng Đông.
Ninh Tụng biết tại sao tài xế lại nhìn cậu với ánh mắt như vậy.
Một người may mắn đến từ khu ổ chuột, có lẽ cả Trường Công lập Nam sinh Thượng Đông cũng không có mấy người như vậy.
Mặc dù cậu chưa đọc cuốn tiểu thuyết tên là “Quà tặng của các thiếu gia” mà cậu xuyên vào, nhưng cuốn tiểu thuyết này thực sự quá nổi tiếng, khắp nơi đều có các sản phẩm kèm theo của nó, hơn nữa cô bạn thân của cậu rất thích cuốn tiểu thuyết này, mỗi ngày đều phải cố gắng giới thiệu cho cậu. Cậu còn giúp cô ấy giành lấy các sản phẩm kèm theo,nhưng nhiều lần đều bị bán hết ngay lập tức, cuối cùng cậu vẫn phải mua một bộ thẻ bài phiên bản sưu tập với giá cao trên Xianyu để tặng cô ấy làm quà sinh nhật.
Đây cũng là lần tiếp xúc gần đây nhất của cậu, một chàng trai thẳng, với cuốn tiểu thuyết này.
Tổng cộng có hai mươi thẻ bài, mấy ngày nay cậu đã vẽ ra được mười mấy tấm dựa vào trí nhớ.
Cậu lấy những tấm thẻ đó ra khỏi túi, lật từng tấm một.
Chàng trai trên tấm thẻ đầu tiên trông có vẻ hoang dã, cậu có ấn tượng sâu sắc với nhân vật này là vì hình xăm trên người anh ta.
Lúc đó cậu đã nghĩ, quả nhiên là tiểu thuyết hư cấu. Dù sao thì khi cậu học cấp ba cũng chưa từng thấy ai dám xăm hình ở những nơi không thể che được.
Mặc dù là nhân vật hai chiều, nhưng trên thẻ vẫn cố gắng thể hiện các đặc điểm của nhân vật, anh ta là người có thân hình hoang dã nhất trong tất cả các nhân vật, làn da cũng sẫm màu hơn, trên thẻ nhân vật, anh ta cũng là người duy nhất mặc đồng phục không chỉnh tề, nắm chặt găng tay đấm bốc, đẹp trai và ngông cuồng, trông giống như một tên côn đồ.
Phía trên tấm thẻ là tên của anh ta, Lý Du.
Bạn thân của cậu gọi nhân vật này là anh Du, nói rằng anh ta là hormone tuổi trẻ biết đi, chỉ thiếu điều giết người phóng hỏa.
Phía dưới tấm thẻ là một vài câu giới thiệu về nhân vật mà cậu nhớ được, 18 tuổi, cao 187, biệt danh là “kẻ bạo hành đồng phục”.
Lật tấm thẻ này xuống, một tấm thẻ thiếu niên tóc trắng xinh đẹp xuất hiện trước mắt cậu.
Bạn của cậu nói rằng người này là người có nhan sắc nhất toàn trường nam sinh.
Anh ta tên là Thịnh Diễm, lý do cậu nhớ tên anh ta là vì anh ta giống như tên của mình, sắc bén, kiêu ngạo, bướng bỉnh, bông tai màu đen phản chiếu làn da trắng lạnh, đẹp như ba ngọn lửa.
Thông tin cá nhân bên dưới thẻ ghi: 17 tuổi, cao 185, hot boy của trường, một trong năm cậu ấm nhà giàu của Trường Công lập Thượng Đông.
Cậu còn nhớ anh ta có một sự tương phản rất lớn, nuôi một con chó rất hung dữ, nhưng lại đặt tên là Nữu Nữu.
Tấm tiếp theo là một người đeo kính, ôn hòa nho nhã, cậu không nhớ tên anh ta, chỉ nhớ anh ta là hội trưởng hội học sinh, cũng là nhân vật mà bạn thân của cậu thích nhất, biết thổi kèn saxophone, biết bắt bóng rổ bằng một tay, tất cả những gì một nam thần trường học nên có, anh ta đều có.
Con gái dường như thích những chàng trai đẹp trai có khí chất sảng khoái như vậy hơn.
Còn có một tấm rất giống với nhân vật này, cũng là một nam sinh cao đeo kính có khí chất, chỉ là vẻ mặt có chút kiêu ngạo, toàn bộ hình tượng nhân vật đều toát lên vẻ tinh tế và cay nghiệt, giống như một con công kiêu hãnh.
Cậu nhớ hình như trong phần giới thiệu nhân vật có từ “con công”.
Còn có hai người khác mà cậu có ấn tượng rất sâu sắc, một là vì đối phương trông rất giống con gái, rất xinh đẹp,nhưng cậu cũng không nhớ tên, chắc là một thụ rất đẹp. Người còn lại thì cậu nhớ rất dễ thương, có một búi tóc nhỏ sau gáy.
Mấy tấm còn lại thì thiếu những điểm đáng nhớ rõ ràng. Cậu chỉ nhớ mơ hồ một số chi tiết, ví dụ như có người là học sinh nhảy, có người là học sinh bóng rổ, còn có một số học bá, vân vân. Hình như tất cả các nhân vật đều cao trên 180,một số người hình như vượt quá 190.
Bởi vì cậu có nghe bạn thân nói gì đó về “18 nam” hoặc “19 nam”.
Đây là một câu chuyện đam mỹ đa nhân vật, bối cảnh là một trường trung học quý tộc, nhưng ngôi trường này không giống với bất kỳ ngôi trường nào mà cậu quen thuộc trong thế giới thực.
Bởi vì đây là một trường nam sinh gần như toàn dân BL, khắp nơi trong trường đều là những câu chuyện tình yêu nam nam!
Vậy thì vấn đề là.
Cậu đóng vai trò gì trong thế giới tiểu thuyết này?
Cậu, Ninh Tụng, 17 tuổi, học sinh lớp 11 chuyển từ khu ổ chuột đến trường trung học quý tộc nhờ suất tuyển đặc biệt,cao 175, nặng hơn 100 cân một chút, mông không có mấy lạng thịt, nhan sắc chẳng liên quan gì đến cậu.
Không có nhan sắc, không có mông cong, chiều cao không quá 1 mét 8, tất cả những gì một nhân vật chính đam mỹ nên có, cậu đều không có.
Cậu chỉ là một con gà yếu ớt không có sức hấp dẫn giới tính, thân hình va chạm một cái là tan nát.
Cậu lại trải tất cả các thẻ bài trong tay ra, hơn mười bức tranh hai chiều của các nam sinh trung học hiện ra trước mắt cậu.
Cậu rất chắc chắn rằng mình không nằm trong số 20 tấm thẻ nhân vật chính đó.
Có lẽ là một trong số hàng trăm nhân vật phụ, pháo hôi và người qua đường còn lại trong số gần một nghìn học sinh của Trường Công lập Thượng Đông, sau khi loại trừ 20 nhân vật chính đó.
Thượng Đông có mười bốn quận, quận nghèo nhất là Hạ Cảng, quận giàu có nhất là Minh Châu, trớ trêu thay, hai quận có khoảng cách giàu nghèo lớn nhất này lại nằm sát nhau, chỉ cách nhau một cây cầu vượt biển.
Xe đi ra khỏi Hạ Cảng với những tòa nhà đổ nát và khu nhà ổ chuột, qua cầu vượt biển vào Minh Châu, giống như bước vào một thế giới khác.
Những tòa nhà chọc trời mang phong cách tương lai và những tòa nhà cổ kính kiểu Âu xen kẽ nhau, tòa tháp đôi Liên bang Á ở giữa cao vút tận trời xanh.
Nước biển ở khu vực người giàu dường như còn xanh hơn cả ở Hạ Cảng.
Đây cũng là lần đầu tiên cậu bước vào khu vực người giàu của Thượng Đông, Minh Châu thực sự giống như một viên ngọc trai được khảm trên biển.
Đây là một thế giới xa lạ với khoảng cách giàu nghèo rất lớn, tài sản gần như bị các tập đoàn tài phiệt độc quyền. Cậu,một học sinh nghèo đến từ khu ổ chuột, chưa bao giờ trải nghiệm thế giới của người giàu.
Một giờ sau, xe đi vào Đại lộ Thánh Mi Kim số 1, cậu nhìn thấy cổng Trường Công lập Nam sinh Thượng Đông qua cửa sổ xe.
Cánh cổng mang phong cách La Mã cổ đại, trên cột đá granit khắc hoa văn hoa hồng và kiếm, bên dưới có dòng chữ “Trường Công lập Nam sinh Thượng Đông” màu đen trên nền đỏ.
Đi qua cổng, bên trái là bức tường, bên phải là sườn đồi nở đầy hoa tường vi trắng, bây giờ là mùa hoa tường vi nở rộ, những bông hoa thơm ngát trắng như tuyết trải dài mênh mông, gió thổi qua, hương hoa nồng nàn như thác nước chảy, mùi hương ngọt ngào ập vào mặt, khi hương thơm quá nồng, sẽ nằm giữa sự dễ chịu và khó chịu, giống như mùi hương trên cơ thể của các chàng trai.