ĐỐI ĐẦU VỚI PHỤ HUYNH - Chương 13
13
Tôi viết một câu làm rõ:
【Người lớn, yêu đương bình thường, ngoài giờ làm việc, tại sao không thể?】
【Mẹ Thần Thần, chẳng phải bà cũng đang yêu đương sao? Tôi thấy bà vừa vào giai đoạn bình tĩnh sau ly hôn chưa đầy một tháng mà?】
Mẹ Thần Thần lại một lần nữa bùng nổ.
Không ai trong nhóm giúp bà ta, lần này bà ta chuyển địa điểm gây rối sang một sân khấu lớn hơn.
Tối hôm đó, một bài đăng trên nền tảng xã hội nổi tiếng của phụ nữ trở nên hot.
Bài viết ẩn danh bêu riếu cô giáo chủ nhiệm của con mình là một cô gái trẻ, suy nghĩ quá nhiều.
Không có đạo đức nghề giáo, tưởng mình là công chúa, suốt ngày có một đám nam sinh vây quanh, không có ranh giới với nam sinh.
Không biết là đi dạy học hay đi tìm trai đẹp nữa.
Hình ảnh đính kèm là mấy bức ảnh chụp lén lúc các học sinh vây quanh tôi sau giờ học để hỏi bài.
Chỉ nhìn từ bên cạnh cũng nhận ra đó là tôi.
Trong ảnh tôi rạng ngời tuổi thanh xuân, và một nam sinh tình cờ nhìn vào mắt nhau, mọi người xung quanh đều cười rất vui vẻ.
Nhưng không ai quan tâm đến việc đó là trao đổi học thuật bình thường giữa thầy trò, hay chỉ đơn thuần là chia sẻ những câu chuyện vui trong trường học.
Vài bức ảnh mờ kèm theo đoạn dẫn dắt, đủ để những người không biết chuyện vào mắng chửi hàng ngàn bình luận.
Khi được thuật toán đề xuất tới tôi, tôi cũng khá bất ngờ.
Vào xem tài khoản blogger này mới thấy, bà ta đã bêu riếu trong một thời gian dài, và nhờ đó thu hút được vài nghìn người theo dõi.
Tiêu đề các bài đăng đều là những thứ như “Mối quan hệ quen biết, tự ý rời nhóm phụ huynh”
“Dẫn đầu bạo lực mạng với phụ huynh”, “Quần áo một tuần bảy ngày, ngày nào cũng không giống nhau”, “Trang điểm đậm đi dạy”, “Ngày ngày yêu đương không lo dạy học”, “Nghi ngờ cô giáo chủ nhiệm có quan hệ không đứng đắn với lãnh đạo khoa”…
Tôi không thể dùng từ giận dữ để diễn tả nữa rồi.
Lập tức liên hệ một người bạn làm luật sư, chuẩn bị khởi kiện bà ta vì tội bôi nhọ và xâm phạm danh dự.
Tôi vừa cúp máy, định báo cho Tống Thư Đào chuyện này.
Không ngờ anh ta lại tới chất vấn tôi trước.
“Khinh Vũ, em có phải có quan hệ mờ ám với sinh viên không?”
Tôi nhìn anh ta không tin nổi: “Ai nói? Bằng chứng đâu?”
Anh ta quăng ra mấy bức ảnh, giống hệt mấy bức trên mạng.
“Em đừng quan tâm, dù sao cũng là phản ánh từ phụ huynh. Nhìn không ra em là loại người này, bảo sao anh thúc em kết hôn mãi mà em không chịu.”
“Nếu đã như vậy, thì sính lễ trước nói sáu mươi sáu ngàn không cần nữa, em mang theo xe năm trăm ngàn, thêm một căn nhà cho bố mẹ anh, coi như chuyện này chưa xảy ra.”
“Ngày mai chúng ta đi đăng ký.”
Tôi bị màn thao tác của anh ta làm cho choáng váng, nếu là người bình thường phát hiện ngoại tình, có phản ứng thế này sao?
“Không nói đến việc em không có ngoại tình thật. Giả sử em có ngoại tình, anh không chia tay, lại muốn đăng ký kết hôn? Còn tăng thêm đồ cưới? Đây là người bình thường?”
“Anh đang nói chuyện tình cảm hay là đang đàm phán giao dịch?”
Anh ta nhận ra thái độ quá thẳng thắn, giọng điệu hòa hoãn lại.
“Bây giờ em bị người ta đồn đại, có lẽ là vì chưa kết hôn, dễ bị hiểu lầm, đợi đăng ký rồi thì xong. Cô giáo chủ nhiệm cũng không ai nói gì nữa.”
Tôi cười lạnh: “Còn làm gì cô giáo chủ nhiệm nữa? Ngày ngày bị quái đản quấy nhiễu, không đủ phiền lòng à, tôi bây giờ đi nghỉ việc luôn.”
Tống Thư Đào sốt ruột: “Em làm sao có thể nghỉ việc, dù sao cũng phải đợi anh vào làm đã chứ.”
Ha ha, cuối cùng anh cũng nói ra sự thật.
Tôi mặt không cảm xúc: “Nếu anh cho rằng tôi có vấn đề về đạo đức, vậy thì chia tay.”