HAI MƯƠI HAI NĂM SAU KHI VÀO CUNG - Chương 9
9
Hoàng đế rất yêu quý thôn nữ ấy, từ việc y sống cùng nàng suốt nửa năm có thể thấy rõ, hoàng đế không phải người tình sâu nghĩa nặng, như cháu gái của hoàng hậu hay Lý Huệ Vân, gặp một lần rồi không bao giờ gặp lại.
Tình yêu của hoàng đế với thôn nữ dần chuyển thành cảm giác tội lỗi, càng ngày càng sâu đậm theo cái c//hế//t của nàng, hoàng đế nghĩ ra một cách, y muốn chọn một dưỡng mẫu cho hoàng tử nhỏ, nuôi dưỡng cẩn thận để sau này vị hoàng tử ấy làm hoàng đế, y sẽ bù đắp cảm giác tội lỗi của mình với thôn nữ qua hoàng tử ấy.
Những người phụ nữ trong hậu cung không được sủng ái và không có thế lực tự nhiên không phải là lựa chọn tốt cho vai trò dưỡng mẫu, nhưng những phi tần có sủng có thế, hầu như đều đã có con riêng, nếu chưa có thì sau này cũng sẽ có, nếu đã có con riêng, liệu họ có thể dốc lòng dốc sức vì một dưỡng tử không?
Y đã nhắm đến ta.
Y đã đổi con của ta.
Ta không biết rằng Cảnh Niên không phải con ruột của ta, nên tự nhiên dốc hết tâm can chăm sóc y, dù sau này có sinh thêm con, Cảnh Niên với thân phận trưởng tử của ta, sẽ được cả dòng tộc dồn hết tài nguyên vào.
Thảo nào, thảo nào y lại phẫn nộ đến vậy khi Cảnh Niên gọi Lý Huệ Vân là mẫu thân, muốn lập tức đánh c//hế//t nàng ta, trong lòng y, kẻ hèn mọn như Lý Huệ Vân, làm sao có thể xem Cảnh Niên như con?
Ta lại nhớ đến lời Cảnh Niên nói ở kiếp trước, hoàng đế từng bảo rằng ta không phải mẹ ruột của y, nhưng không nói cho y biết mẹ ruột là ai, nên Cảnh Niên nghĩ rằng đó là Lý Huệ Vân, người thường xuyên chăm sóc y.
Thật nực cười đến cực điểm.
Sau khi Cảnh Niên chào đời, hoàng đế ban thưởng rất nhiều, khiến mọi người trong cung đỏ mắt, ta cũng từ bậc tần phi trực tiếp trở thành Thục phi, nghĩ lại, đó hẳn là cách hoàng đế bồi thường cho ta sau khi gi//ết con ta.
Giống như cách y bồi thường cho thôn nữ ấy.
“Thật hèn hạ.”
Ta bật cười, nhưng nước mắt lại lăn dài trên má, khiến mẫu thân giật mình: “A Mạn, con làm sao vậy?”
Ta phải gi//ết y.
Hoàng đế tuy phóng đãng, nhưng rất sợ c//hế//t, từ khi bị ám sát trong chuyến săn thu năm đó, y chưa từng rời khỏi cung, thức ăn đưa đến đều phải qua ba thái giám thử trước.
Nhưng ta đã nghĩ đến một người, đó là Đại hoàng tử, người sẽ tạo phản một năm sau.
Hoàng đế không thích Đại hoàng tử, mẫu thân của y là một ca nữ người Hồ mà hoàng đế chỉ sủng ái nhất thời, không ngờ nàng lại mang thai và sinh con, sau khi sinh, Đại hoàng tử bị giao cho một thị thiếp trong phủ, từ đó về sau không còn ai quan tâm.
Thị thiếp ấy sau khi hoàng đế đăng cơ thì được phong làm Thường tại, sống tại một cung điện hẻo lánh nuôi dưỡng Đại hoàng tử, nhưng không may, thị thiếp ấy qua đời sau vài năm, từ đó không ai đoái hoài đến Đại hoàng tử.
Không có thế lực mẹ đẻ, lại không được hoàng đế yêu mến, chỉ một mình sống tại cung điện hẻo lánh, thế mà y có thể tổ chức bốn mươi chín người, làm trọng thương hoàng đế, gi//ết hai hoàng tử, làm tàn phế bốn người khác. Khi định gi//ết Cảnh Niên, Khang Gia đã đứng chắn trước y, Đại hoàng tử đã hạ thấp cung nửa phần, mũi tên chỉ sượt qua vai Cảnh Niên.
Y không làm hại công chúa và phi tần, đây là lý do ta chọn y.