Khi anh xuất hiện - Chap 11
Một tháng sau, dưới sự nỗ lực của Giang Dịch, tôi đã giảm được 15kg.
Tuy vẫn không thể coi là gầy, nhưng so với tôi của trước kia, thì tổng thể ngoại hình lẫn trạng thái tinh thần đều đã rạng rỡ hẳn lên.
Tôi hưng phấn chỉ đạo Giang Dịch lục tung tủ đồ, tìm ra chiếc váy mà trước đây tôi không bao giờ mặc vừa để mặc thử.
Nhìn thấy chiếc váy có hơi rộng trong gương, tôi phấn khởi đến mức nhảy cẫng lên.
“Giang Dịch, xin cậu giúp tôi một việc được không?”
“Chuyện gì?”
“Cậu nâng váy lên quay hai vòng cho tôi xem.”
“Muốn ch/ết à, cậu đừng có quên tôi đây là con trai đấy, tôi mặc váy là đã đủ ấm ức rồi.” Giang Dịch chuẩn bị rời đi.
“Xin cậu đấy, xin cậu đấy, chiếc váy này tôi cực kỳ thích, tôi đã cất nó trong tủ nhiều năm rồi, chưa bao giờ mặc vừa…”
Giọng tôi càng lúc càng nhỏ lại, trông như sắp khóc đến nơi.
“Đúng là phục cậu đấy.”
Giang Dịch lầm bầm, dáng đi hình chữ bát, miễn cưỡng đi đến trước gương, hai tay nắm chặt mép váy, cứng nhắc xoay một vòng.
Tôi cau mày, sao cứ cảm thấy không đúng ở đâu?
“Tay cậu nắm quá chặt rồi, ngón tay xếp kiểu hoa lan thì đẹp hơn. Còn nữa, bước chân phải nhẹ nhàng, không được nặng nề như vậy.”
“Cố Miên.”
“Được được được, như vậy cũng được.”
Tuy ngoài miệng thì cự tuyệt, nhưng sáng sớm hôm sau, Giang Dịch đã thay chiếc váy đó, ôm sách rồi đi học với dáng vẻ của một thục nữ.
“Sao một đứa con trai lại tình nguyện mặc váy vậy.” Tôi cười châm chọc Giang Dịch.
“Còn không phải là do cậu thích à, nếu không thì thằng này không thể nào lại đi mặc váy được.” Giang Dịch càm ràm bước về phía trước.
Ngữ khí hung dữ truyền vào tai tôi, vậy mà tôi lại đỏ mặt.