Khi anh xuất hiện - Chap 23
Từ lúc Giang Dịch tỉnh lại đến khi xuất viện, chỉ mất có một tháng.
Cậu ấy bắt đầu luyện tập hồi phục, cố gắng trở lại sân bóng rổ.
Còn tôi, nhận được rất nhiều cuộc điện thoại, yêu cầu xác nhận thật giả chuyện “Hẹn hò trên mạng bị lật xe.”
Dư luận trở nên sôi sục, tôi vì chuyện này mà suýt mất cơ hội làm việc tại Đài Trung ương.
Bất đắc dĩ, tôi phải đăng ký tài khoản, kể lại tất cả những trải nghiệm từ khi học đại học kết hợp với nội dung bài diễn thuyết.
Dư luận trên mạng nhanh chóng đổi chiều gió, những bạn học cùng lớp của tôi trở thành kẻ bị chỉ trích.
Còn tôi dưới sự sắp xếp của đài truyền hình, nhân cơ hội sản xuất ra một chương trình mang tên “Nói không với bạo lực học đường.”
Chương trình nhanh chóng nổi tiếng, tôi thuận lợi trở thành phóng viên Đài Trung ương.
Hai năm sau, tôi đến sân thi đấu của Giang Dịch thực hiện phỏng vấn.
Giang Dịch cao 1m90, đường nét khuôn mặt mạnh mẽ, cơ bắp tràn đầy sức sống bị mồ hôi làm ướt đẫm, thoắt ẩn thoắt hiện.
Hình tượng rắn rỏi của cậu ấy đã trở thành đại diện nhan sắc của đội bóng rổ.
Nhưng ai có thể ngờ được, một Giang Dịch như vậy ở ngoài đời lại cứ một câu “chị”, hai câu cũng “chị”, thích ra vẻ làm nũng với tôi, không có gì mà không làm được.
Tôi nghiêm túc kiễng chân, đưa micro về phía cậu ấy: “Chào Giang Dịch, trận đấu này là sân nhà của chúng ta, với tư cách là thành viên chủ lực của đội bóng rổ, anh có tự tin giành chiến thắng không?”
Cậu ấy nhếch mày, khóe miệng lộ ra nụ cười không rõ hàm ý: “Nếu chị hôn em một cái, có thể em sẽ có tự tin hơn.”
Tôi đỏ bừng mặt, lén cấu vào eo cậu ấy, khẽ nhắc nhở: “Nói linh tinh gì thế, đang lên sóng trực tiếp đấy.”
Giang Dịch lập tức phản ứng lại, ho nhẹ hai tiếng, mặt nghiêm túc: “Theo như tình hình hiện tại của trận đấu, tôi có lòng tin sẽ giành được chiến thắng.”
…
Hôm đó về nhà, Giang Dịch nhẹ nhàng dụi đầu vào người tôi, ra vẻ đáng thương xin xỏ: “Chị ơi, em ghi điểm rồi, sao không hôn?”
Tôi vuốt nhẹ môi cậu ấy cho có lệ: “Tiếp tục cố gắng nhé.”
“Em đã ghi được chín điểm đấy, ít nhất cũng phải hôn chín phút.”
Nói xong, cậu ấy xoay người đè lên tôi, giữ chặt đầu tôi, liều mạng đòi hỏi.
Chuyện sau đó không thể kết thúc trong chín phút được.
Dù tôi cũng duy trì thói quen vận động tập thể dục, nhưng vẫn không thể kìm hãm được năng lượng của cậu ấy.
Hầu như ngày nào tôi cũng thức dậy với vòng eo đau nhức và đôi chân mềm nhũn.
Không thể không nói, thể lực của vận động viên thực sự rất tốt…