Livestream Cách Trồng Một Gốc Cây Thảo Ở Tinh Tế - Chương 34
Chương 34
Sau khi trở về, Côi Tể trầm tư suy nghĩ, nhưng rốt cuộc cũng không cần vạch trần đối phương, chỉ cần đi con đường của đối phương, khiến đối phương không còn đường để đi.
Côi Tể nghĩ thông suốt điểm này, cảm thấy kế hoạch thật sáng suốt.
Lại một ngày cuối tuần phát sóng trực tiếp, Côi Tể thực hiện kế hoạch một.
Giúp Bạch Phi làm việc!
Nó không tin nó với hai cái tay linh thực, lại không bằng thực vật lùn.
Côi Tể vừa phát sóng trực tiếp vừa tìm cơ hội, nhìn thấy Bạch Phi chuẩn bị làm gì liền chiếm trước tiên cơ, làm trước Bạch Phi một bước làm tốt là được.
Bạch Phi mới bắt đầu không chú ý đến thằng nhóc thường tự mình chơi, hôm nay lại vây quanh anh.
Anh theo lệ thường rót cho thực vật dịch dinh dưỡng có tinh thần lực của anh, nhưng không đợi Diệp Tử đưa cho anh, đã thấy Côi Tể bên cạnh vốn đang phát sóng trực tiếp nhanh chóng đưa tay vào trong túi, cầm một tá dịch dinh dưỡng.
Mở nắp ra, liền loảng xoảng loảng xoảng rơi xuống.
Bạch Phi: !!!
Tiến lên túm lấy Côi Tể, lấy đi dịch dinh dưỡng trên tay, giật mình hỏi: “Côi Tể, ngươi đang làm gì vậy?”
“Giúp Bạch Bạch nha.” Côi Tể rất tự nhiên nói, “Có phải ta làm tốt hơn Diệp Tử đúng không, đã giúp ba nhỏ dịch dinh dưỡng.”
Bạch Phi nghiến răng nghiến lợi vỗ vỗ đầu Côi Tể: “Cảm ơn ngươi đã quan tâm, giúp rất tốt, lần sau không cần giúp nữa, mau đi chơi đi.”
Chỉ có Côi Tể vui vẻ rạo rực vì cho rằng giúp được Bạch Phi.
Rất tốt, tiếp theo sẽ cố gắng thêm nữa.
Thấy Bạch Phi chuẩn bị tưới nước cho cây, Côi Tể lại xuất kích.
Cầm lấy ống nước, mặc kệ ba bảy hai mốt gì đó cứ phun hết toàn diện.
Linh Thực thoạt nhìn mặc dù là bộ dáng tiểu hài tử, nhưng bọn họ cũng không phải nhân loại thật sự, tốc độ cùng lực so với người sau khi thức tỉnh còn nhanh hơn.
Bạch Phi còn chưa kịp phản ứng, khu vực trước mặt đã bị tưới tiêu rồi.
Lá mẫu đơn vừa mới dưỡng xong lúc trước, bị cuốn đi một mảng lớn, lại bắt đầu làm tưới tiếp các thực vật khác.
Thực vật mới được thanh lọc xong tính tình ôn hòa, lần này tính tình nóng nảy cũng nổi lên, nhao nhao đuổi Côi Tể ra ngoài.
Bạch Phi nhìn khu vườn gà bay chó sủa trước mắt, không hiểu sao lại biến thành như vậy, đành phải chân thành hỏi Côi Tể: “Con à, nếu con có ý kiến gì với ta, trực tiếp xông về phía ta, đừng phá hoại như vậy, nhân dân toàn tinh cầu đều đang nhìn đấy.”
Cái gì? Phá hoại? Không phải nó làm, nó không muốn phá hư.
Côi Tể kinh hãi, nhưng nhìn tình hình trước mắt, có vẻ không giống nó đang giúp cho lắm.
Xem ra công việc không phải dễ dàng như vậy, vẫn nên thực hiện kế hoạch hai.
Kế hoạch thứ hai, làm cái cây chết tiết của Bạch Phi.
Đợi đến lúc Bạch Phi khó khăn mới thu dọn xong, cũng đã là buổi chiều.
Thời tiết nóng bức, Bạch Phi dẫn bọn họ đến dưới dây nho hóng mát, phát cho mỗi đứa một ống dinh dưỡng đã được đặt trong nước đá.
Vừa hóng mát vừa uống dịch dinh dưỡng.
Bên ngoài dây nho, mặt trời buổi chiều ngã về phía tây, tạo ra trước mắt một tầng màu vàng, ôn nhu làm cho người ta say mê.
Côi Tể theo bản năng tựa đầu vào cánh tay Bạch Phi: “Thật đẹp, không uổng công con cám ơn ba đã cho con sinh mệnh linh thể, hiện tại con cảm thấy làm linh thực thật vui vẻ.”
Có thể đi bất cứ nơi nào mà không có trở ngại, có thể giao lưu với người khác, còn có thể ngửi được mùi vị mình thích.
Trên người Bạch Phi thật sự quá dễ ngửi!
Côi Tể học theo bộ dáng trước kia của Diệp Tử cọ cọ vào cánh tay Bạch Phi.
Cách lồng ngực Bạch Phi, nhận được ánh mắt lạnh lùng của Diệp Tử ở phía đối diện.
Côi tể khiêu khích nhìn lại, càng dính vào Bạch Phi chặt hơn.
Bình luận trên màn hình ở phòng phát sóng trực tiếp:
[Lần đầu tiên cảm thấy linh thực thật đáng yêu, hơn nữa cũng rất dính người nha.]
[Tinh thần lực đẳng cấp cao không giống nhau, đều thích dính lấy chủ phòng phát sóng.]
[Côi Tể tay trái, Diệp Tử tay phải, chỉ có Tiểu Thời ngồi một bên trông mong nhìn.]
[Dáng vẻ dính người của Côi Tể thật đáng yêu!]
Diệp Hoài nhìn đầy bình luận đáng yêu trên màn hình, không nghĩ ra linh thực lớn lên giống con người có cái gì đáng yêu.
Bạch Phi đem góc nhìn trực tiếp chuyển đổi, cho người xem xem cảnh tượng bọn họ đang nhìn thấy.
Nơi này được dựng thành sân hóng mát tạm thời, cách màn hình đều có thể cảm thấy được sự thanh lọc.
Bạch Phi nói: “Vườn thực vật trải qua gần nửa năm thay đổi, hiện tại thực vật không chỉ loại bỏ được ô nhiễm, ngược lại còn có thể dần dần thực hiện chức năng thanh lọc ô nhiễm. Tôi cùng mọi người trong vườn thực vật thương lượng, chờ sau này thực vật trong vườn thanh lọc ổn định, chúng tôi có thể sẽ mở vườn thực vật, đến lúc đó mọi người đều có thể tới đây, trải nghiệm cảnh sắc thực địa.”
Màn hình hiển thị những lời hoan hô:
[Hay quá! Sống một đời này cuối cùng tôi cũng đã đợi được rồi.]
[Ô ô ô ô có thể mở cửa cho đại chúng thật tốt quá đi.]
[Như vậy chúng ta dù có bị ô nhiễm tinh thần, nếu không nhiều thì có thể được cứu rồi.]
[Vậy là có phải có cơ hội được gặp anh hay không!]
[A a a a tôi cũng có thể dán như bọn Diệp Tử sao?]
[Trên lầu muốn ăn rắm, đây là phúc lợi riêng của thực vật, nhân loại như ngươi xứng sao.]
Rời khỏi vườn thực vật, sau khi về đến nhà, Bạch Phi mới phát hiện Côi Tể hôm nay có gì đó rất không đúng.
anh đi đâu thì nó đi theo đó, cho đến khi trở lại phòng ngủ, chuẩn bị nghỉ ngơi, nhìn thấy Côi Tể cũng theo vào, chuẩn bị trèo giường.
Bạch Phi không thể nhịn được nữa, ném nó ra ngoài.
Có phải hôm nay con có ý kiến với ta không?
Côi Tể: “Con không…”
“Có ý kiến cũng phải nhịn đi.” Bạch Phi đóng cửa lại, nằm trên giường.
Làm người quả nhiên tính tình không thể quá tốt.
Chương trình học kỳ này sắp kết thúc, Bạch Phi tham gia hai vòng thi, thời gian thi chuyên ngành của hai vòng cũng may là không trùng nhau.
Chuyên ngành linh thực cơ bản đều là lý luận, đã thi xong toàn bộ.
Chuyên ngành tác chiến robot còn thiếu môn thi đối chiến robot cuối cùng là có thể hoàn thành toàn bộ.
Môn khảo thí này chia làm hai trận thượng hạ, phần thượng khảo hạch thực tập cơ giáp cá nhân, phần hạ đấu loại đối chiến.
Khi bắt đầu phần thượng của môn khảo thí, người rút thăm tiến vào khoang mô phỏng, chỉ có năm phút đồng hồ để hoàn thành toàn bộ nội dung quy định của cuộc thi, điểm sẽ có theo thời gian thực ra khỏi khoang mô phỏng.
Sau khi thi xong phần thượng, điều khiến mọi người không ngờ tới chính là Bạch Phi và Lê Văn xếp thứ nhất, Hàn Kỳ Đàm xếp thứ hai.
Phần hạ bắt đầu phân tổ hai người đấu loại, thắng được tiếp tục rút thăm phân tổ đối kháng, đấu cho đến khi xuất hiện bảng xếp hạng.
Nhìn phần thượng của môn khảo thí, bạn học trong lớp ai cũng không muốn rút thăm được ba người này là đối thủ.
Trải qua một vòng đối kháng, trong bốn người vào vòng bán kết quả nhiên có ba người này.
Vòng bán kết, Bạch Phi rút thăm được đối chiến với Hàn Kỳ Đạm, thắng.
Trận chung kết, không ngoài dự đoán Bạch Phi với Lê Văn, hai người ở trong khoang mô phỏng của mình, liên kết tinh thần lực.
Hai người đối kháng, xem kỹ xảo, phản ứng cùng phương pháp tác chiến, hai bên đều gặp phải đối thủ không phân cao thấp, đồng thời cũng là đọ sức chịu đựng.
Trong chiến đấu robot, cách làm cho đối phương thua, một là đánh bại đối phương, còn có một cách nữa là tới gần đối phương, dùng tinh thần lực áp chế, cướp đoạt mạng tinh thần của cơ giáp đối phương.
Bên ngoài khoang mô phỏng có một đống người, bọn họ rất tò mò hệ công kích cấp S chống lại hệ trị liệu S, rốt cuộc ai sẽ hơn.
Tuy rằng trên lý thuyết đều nói hệ trị liệu không thích hợp khởi động máy giáp, lại càng không thích hợp cướp đoạt mạng tinh thần của đối phương.
Nhưng sau một học kỳ ở chung, bạn học lớp B đều có nhận thức mới về hệ trị liệu, phá vỡ hình ảnh rập khuôn còn phải dùng ánh mắt khác để nhìn.
Bạch Phi ngồi trong khoang mô phỏng, sau khi nghe cuộc thi bắt đầu, nhanh chóng liên kết với cơ giáp.
Mới bắt đầu, hai người ai cũng không công kích đối phương, đều đang quan sát chờ đợi.
Hư hư thực thực đi một vòng, Bạch Phi chủ động xuất kích.
Kỹ xảo của đối phương không kém, giao đấu với anh khó phân cao thấp, như vậy thời gian chiến đấu sẽ kéo dài.
Mà kéo dài thời gian chiến đấu đối với anh rất bất lợi, cho nên anh còn phải tìm đúng thời cơ tốc chiến tốc thắng.
Nhưng thời cơ vẫn không xuất hiện, Lê Văn phòng thủ có thể nói không hề sơ hở. Mắt thấy thời gian trôi qua, rất nhanh tinh thần lực của anh sẽ bị khô kiệt.
Cược một ván, thử phương pháp mới chưa từng dùng qua.
Bạch Phi cũng không chỉ đi lòng vòng, mà trực tiếp điều khiển robot bay đến trước mặt đối phương, mạnh mẽ đem tinh thần lực phóng ra ngoài.
Thời điểm bao trùm cơ giáp đối phương, tìm được điểm mấu chốt, nhẹ nhàng nhưng lại cường thế phóng thích tinh thần lực của mình.
Bạch Phi có thể cảm thấy tinh thần lực của robot đối phương rất mạnh, cường đại cản trở anh, liên kết giữa đối phương và robot cũng rất cao.
Nhưng tinh thần lực của anh vẫn theo tinh thần lực phòng thủ nghiêm ngặt của đối phương, nhuận vật nhỏ không tiếng động theo khe hở chảy xuôi.
Chỉ chờ đợt bùng nổ cuối cùng, Lê Văn bị ép đẩy ra khỏi lưới tinh thần của robot, nhất thời không kịp phản ứng.
Đó là một loại tinh thần lực như thế nào, như là lực lượng thần bí ẩn giấu trong biển sâu, Lê Văn chưa bao giờ thấy qua.
Bạn học lớp B sau khi xem một trận quyết đấu đặc sắc, cũng sợ ngây người.
Đồng hạng nhất đã xuất hiện hạng nhất, là Bạch Phi.
Quá lợi hại, những bạn học nghĩ đến lúc bắt đầu học kỳ còn cười nhạo Bạch Phi, trong nháy mắt cảm thấy đau mặt.
Bạch Phi kỳ thật sau khi cướp đoạt mạng tinh thần, cũng nháy mắt rớt mạng.
Tinh thần lực của anh đã dùng hết, nhưng anh cũng thành công rồi.