Summary
Năm 1991, Triệu Hướng Vãn thi đỗ vào Đại học Công an tỉnh Hồ Nam.
Tiếng gõ cửa lúc nửa đêm đã kéo cô vào một câu chuyện gia đình đầy kịch tính.
Cô con gái nuôi 11 tuổi – Mai Mai, làm mất em gái. Người mẹ gần như sụp đổ: “Nói đi! Con đã bỏ em bé ở đâu?”
Mai Mai khóc nức nở: “Con không cố ý, con không nhớ nữa.”
Mọi người đều khuyên nhủ: “Mai Mai vẫn còn là một đứa trẻ, đừng ép nó quá.”
Nhưng Triệu Hướng Vãn thì lại tỉnh táo: “Cô bé đang nói dối.”
Sau khi giúp tìm lại đứa trẻ bị mất tích, mọi người thán phục: “Phát hiện lời nói dối qua biểu cảm vi tế? Thật tuyệt vời!”
Chỉ có Triệu Hướng Vãn biết rằng cô có khả năng đọc tâm.
Khả năng đọc tâm được cô ngụy trang dưới vỏ bọc lý thuyết vi biểu cảm và hành vi học, từ đó tham gia vào từng vụ án hình sự lớn: Vụ án nữ thi thể không đầu, vụ đầu độc trong trường học, vụ án giấu người trong vali…