Theo dõi thời không - Chương 11
14
Trong vòng vài giờ “người vợ” Lý Nghiên này đã dùng chữ viết để diễn tả những chuyện tôi sẽ gặp phải mấy tháng sau.
“Tôi và anh quen nhau 4 tháng trước, ở thời gian bên anh sẽ là 8 tháng sau.
Lần đầu chúng ta gặp nhau, lúc đó tôi đang tự sát!
Sau khi trải qua chuyện kia ở khu dân cư Cúc Viên tinh thần tôi sa sút, thêm việc cảnh sát vẫn chưa bắt được hung thủ nên tôi luôn sống trong khủng hoảng.
Mà càng tuyệt vọng hơn nữa là bệnh viện chữa trị cho tôi đã phát hiện ra tôi đang mắc bệnh nan y. Bác sĩ nói tôi chỉ còn sống nhiều nhất là một năm.
Liên tiếp chịu đả kích, thêm việc mấy tháng sau sẽ bị bệnh tật hành hạ nên tôi đã lựa chọn nhảy sông tự sát.
Mà vừa vặn lại được anh cứu một lần nữa. Nói là anh cứu chi bằng là tôi đã cứu anh.
Bởi vì anh căn bản không biết bơi, tôi thấy anh lúc anh gần bị chết ngạt liền đem anh kéo lên bờ, làm tôi tự sát không thành!
Mặc dù đã cùng gặp nạn ở khu dân cư Cúc Viên nhưng cả hai đều không biết mặt nhau.
Vì vậy lần gặp gỡ này được tính là lần đầu quen biết.
Tôi kể với anh những việc tôi đã gặp phải, anh rất đồng tình với tôi, còn bảo tôi phải kiên cường sống.
Cũng không biết anh đã nghĩ gì nhưng từ hôm đó anh bắt đầu quan tâm tới tôi!
Anh khuyến khích tôi tiếp thu trị liệu, anh nói bất kể kết quả thế nào anh sẽ luôn đồng hành cùng tôi.
Liên tục trị liệu khiến tóc của tôi ngày càng ít!
Tôi rất thương tâm, thế là anh liền chạy đi mua tóc giả cho tôi.
Thân thể của tôi ngày càng kém, bác sĩ nói những ngày còn sống chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Vào ngày sinh nhật của tôi, anh mang tôi tới cục dân chính, chúng ta đã nhận giấy chứng nhận kết hôn!
Không có hôn lễ, không có mời khách.
Anh đưa tôi đi mua một cặp nhẫn rất bình thường, thật ra anh định mua cái mắc hơn cơ, nhưng tôi đã không cho.
Tôi chuyển đến sống cùng anh, chính là ở căn phòng này.
Anh muốn chuyển đến một căn nhà lớn hơn, nhưng tôi không thích, tôi cảm thấy nhà nhỏ mới có cảm giác an toàn.
Tôi ăn không ngon, nên mỗi ngày anh đều nấu cháo cho tôi.
Tôi thích ngắm hoa nên anh mua rất nhiều bồn hoa đặt ở ban công.
Tình hình thân thể tôi ngày càng kém, mỗi ngày chỉ có thể dựa vào thuốc để làm dịu cơn đau. Mặc dù tôi đã rụng hết tóc, nhưng anh vẫn quyết mua bàn trang điểm cho tôi.