Theo dõi thời không - Chương 12
Mỗi khi tôi hỏi anh vì sao lại muốn ở cùng một người sắp chết như tôi. Câu trả lời của anh lúc nào cũng là câu: gặp được em, là việc đã được định sẵn!
Tôi thường xuyên mắng anh là bệnh thần kinh, bởi vì chỉ có bị thần kinh mới làm những việc như vậy.
Anh thường nói đùa rằng tôi là chiêu tài miêu, bởi vì ngày cứu tôi, anh cũng đã trúng vé số.
Vốn tưởng rằng hai ta sẽ sống hạnh phúc như vậy tới khi tôi chết!
Không nghĩ tới, anh sẽ chết trước mặt tôi.
Anh có một cuốn nhật ký có thể biết trước được số trúng độc đắc.
Anh mua vé số trúng giải nhất, rất nhanh đã bị chú ý tới.
Đồng thời cũng khiến anh gặp phải họa sát thân!
Một buổi tối không lâu trước, anh vì ra ngoài mua thuốc cho tôi, đã bị mấy tên cướp tập kích!
Bọn chúng lấy hết mọi thứ trên người anh, bao gồm tiền mặt, đồng hồ, nhẫn kết hôn, cuốn nhật ký, còn cả mạng của anh!
Nơi anh bị hại nằm ở điểm mù giám sát, cảnh sát tới bây giờ vẫn không thể bắt được hung thủ.
Căn cứ vào vết thương trên cơ thể và dấu vết tại hiện trường, cảnh sát đã nhận định hung thủ là 3 người, rất có thể là người quen đã gây án.
Tôi rất đau lòng, trong tuyệt vọng đã bước lên con đường báo thù.
Chúng lấy đi cuốn nhật ký của anh, đó là manh mối duy nhất hiện giờ.
Tôi bắt đầu để mắt đến những người trúng giải nhất xổ số gần đây.
Trải qua nhiều ngày theo dõi và điều tra, cuối cùng đã xác định được ba người Trương Tam, Lý Tứ, Vương Ngũ.
Có lẽ anh cũng đang giúp tôi.
Khi đang thu dọn đồ đạc của anh, tôi vô tình tìm thấy một vài đoạn video trên máy tính của anh. Đó là video giám sát từ nơi ở trước kia của anh.
Trong video ghi lại cảnh Trương Tam thường mời Lý Tứ và Vương Ngũ tới nhà uống rượu.
Tôi nhìn thấy Trương Tam đang cầm cuốn nhật ký trên tay. Lý Tứ đang đeo nhẫn cưới của anh. Vương Ngũ thì đeo đồng hồ của anh.
Bọn chúng khoe khoang sự giàu có của bản thân khi uống rượu.
Tôi thậm chí còn biết được từ cuộc trò chuyện của chúng rằng ba người bọn chúng chính là những người đã xâm phạm tôi một năm trước!
Và tình cờ anh lại là người trình báo vụ án tối hôm đó, thực ra chúng đã lên kế hoạch để bịt miệng anh từ lâu.
Trong video giám sát, bọn họ đích thân thừa nhận tội ác mình đã gây ra, tôi không gọi cảnh sát nữa vì sợ không thể đợi đến khi chúng bị tuyên án.
Nên tôi đã tự kết án họ theo cách riêng của em.
Trương Tam nghiện rượu, đêm nào cũng say. Lý Tứ dâm đãng, thỉnh thoảng đến khách sạn gọi một cô gái.
Ngày hôm đó, sau buổi tụ tập của bọn họ, tôi đã lấy chìa khóa dự phòng của anh để vào nơi ở của Trương Tam và đâm vào cổ họng hắn ta.
Tôi thay đổi kiểu tóc, trang điểm đậm rồi hóa trang thành cô gái hộp đêm đi đến khách sạn nơi Lý Tư ở, quả nhiên tên đó không nhận ra.
Anh cũng đã chứng kiến quá trình tôi giết chúng và tôi đã lấy lại cuốn nhật ký cũng như chiếc nhẫn cưới của anh như nào.
Bây giờ chỉ còn lại Vương Ngũ, hai ngày nay tôi đã tìm ra nơi hắn ta sống.
Không ngờ hắn lại luôn sống gần con hẻm ở khu dân cư Cúc Viên.
Vương Ngũ sẽ về nhà vào khoảng 8 giờ tối thứ bảy hàng tuần, con hẻm trước nhà hắn sẽ là nơi tôi tiễn tên đó lên đường!”