TUẾ TUẾ NIÊN NIÊN - Chương 9
9
Trong khoảng thời gian đó, tôi chỉ còn lại một cái xác không thể cử động.
Mỗi ngày tôi đều phải nghe người mình yêu bên tai, lặp đi lặp lại rằng anh ta yêu người khác nhiều như thế nào.
Tôi phải chịu đựng sự tra tấn cả về thể xác lẫn tinh thần.
Đó là thời điểm tối tăm nhất trong cuộc đời tôi trước khi c//hế//t.
Tôi hít thở sâu, cố gắng kiềm chế những cảm xúc đang dâng trào trong lòng.
Tôi không ngừng tự nhủ rằng, không sao đâu Dư Tuế, cho dù anh ta có bất ngờ nhớ lại ký ức đó thì cũng không sao. Kiếp này là một khởi đầu mới, tôi sẽ không lặp lại sai lầm cũ, không tái diễn bi kịch của kiếp trước.
Tôi sẽ không có bất kỳ mối liên quan nào với anh ta nữa.
Tôi từ từ gỡ tay anh ta ra, “Tôi không hiểu cậu đang nói gì.”
Tôi nhanh chóng rời khỏi con hẻm.
Chu Mộ hét gọi gì đó sau lưng tôi, nhưng vì quá ồn ào nên tôi không nghe rõ.
…
Thứ Hai.
Chu Mộ với gương mặt bầm tím xuất hiện trước chỗ ngồi của tôi, cười tươi và đưa tôi bữa sáng,
“Niên Niên, anh đã mua bánh bao nhỏ mà em thích nhất.”
Tôi không biểu cảm, “Tôi không phải Niên Niên, cậu gọi nhầm người rồi.”
“Tuế Tuế Niên Niên, vạn hỷ vạn ban nghi.” Anh ta nói từng chữ một, ánh mắt không rời khỏi tôi, cố gắng tìm kiếm điều gì đó trên khuôn mặt tôi.
Nhưng tôi chỉ lạnh lùng nhìn anh ta, “Rốt cuộc cậu muốn nói gì?”
Chu Mộ cúi đầu, có chút thất vọng, rồi cố gắng nở nụ cười trở lại, “Em không nhớ cũng không sao, Niên Niên, lần này anh đã nhìn rõ Ôn Tri Hạ, anh sẽ không làm những điều ngốc nghếch nữa, anh sẽ đối xử tốt với em.”
Tôi không đáp lại, trước mặt anh ta vứt hết bữa sáng vào thùng rác.
Nụ cười của anh ta cứng đờ, rồi lại nhanh chóng nói, “Anh đã đối xử với em như vậy trước đây, em giận là đúng. Anh sẽ không bỏ cuộc, anh sẽ luôn đối xử tốt với em.”
Khi tan học, tôi đã hẹn Giang Dịch Hằng để giải đề.
Chu Mộ lại cứ nhất quyết đòi đi cùng tôi.
Khi nhìn thấy Giang Dịch Hằng, Chu Mộ cảnh giác đứng chắn trước tôi, “Niên Niên, tại sao em lại gặp riêng anh ta?”
“Liên quan gì đến cậu .”
Anh ta kiên nhẫn giải thích với tôi, “Có một số điều có thể em không biết, nhưng anh nói cho em biết, sau này chúng ta sẽ kết hôn.”
“Em gặp riêng người con trai khác như vậy, anh sẽ ghen đấy.”
Đôi khi tôi thực sự muốn báo cảnh sát.
Tôi không để ý đến anh ta, tiếp tục nghe Giang Dịch Hằng giảng bài.
Nhưng Chu Mộ lại liên tục tìm cách gây sự chú ý, rõ ràng là đang ngồi trong phòng có điều hòa, nhưng lại cứ cầm bài tập phe phẩy cho tôi như quạt.
Những bài mà anh ta hiểu, thì nhất định phải xen vào, “Bài này anh biết, Niên Niên, anh có thể giảng cho em.”
Những bài mà anh ta không hiểu, thì anh ta không ngừng làm gián đoạn nhịp độ giảng bài của Giang Dịch Hằng,
“Niên Niên, em khát không?”
“Niên Niên, em đói không?”
Cho đến khi bàn đầy những đồ uống và đồ ăn vặt không thể đặt thêm được nữa.
Giang Dịch Hằng nhìn anh ta và nói, “Rốt cuộc cậu đến đây làm gì?”
Chu Mộ ưỡn ngực, nói một cách đầy tự tin, “Tôi không yên tâm để Niên Niên ở một mình.”
Giang Dịch Hằng “Ồ?” một tiếng, “cậu lấy tư cách gì để không yên tâm? Theo như tôi biết, cậu chỉ là một người bạn học bình thường của Dư Tuế.”
“Chúng tôi đã từng kết hôn! Sau này cô ấy sẽ là vợ tôi!”
Một cốc đồ uống bất ngờ bị hất vào người Chu Mộ.
Giang Dịch Hằng mặt không biến sắc nói, “Xin lỗi, tôi trượt tay.”
Sau đó, để tránh bị Chu Mộ quấy rối, Giang Dịch Hằng đề nghị đến nhà anh ấy.
Bố mẹ Giang Dịch Hằng thường sống ở nước ngoài, bình thường trong nhà chỉ có anh ấy và người giúp việc.
Giang Dịch Hằng sống ở khu dân cư cao cấp, hệ thống an ninh rất tốt, người lạ khó có thể vào được.
Dù Chu Mộ có bám theo tôi, nhưng thường bị chặn lại ngoài khu vực cư dân.
Mỗi lần giải đề xong, tôi đều nhận được một đống tin nhắn từ anh ta,
“Niên Niên, anh đang đợi em dưới lầu.”
“Giang Dịch Hằng không phải người tốt, em đừng nên quá gần gũi với anh ta.”
“Niên Niên, nếu em muốn cải thiện điểm số, chúng ta có thể cùng nhau đi học thêm, mời giáo viên tốt nhất có được không?”
“Niên Niên, anh xin em, xuống đây gặp anh một lát…”
Tôi bình thản đọc hết, rồi vứt điện thoại sang một bên và tiếp tục làm bài.
Thời gian này tôi luôn cố tránh mặt Chu Mộ, khi ở trong lớp coi anh ta như người xa lạ, tan học thì lập tức đến chỗ Giang Dịch Hằng để học buổi thứ hai.