Summary
Văn án
Cháu của chồng tôi bị mắc bệnh suy thận, sau khi anh ấy xét nghiệm tương thích thành công mới nói với tôi rằng anh ấy sẽ hiến thận cho cháu.
Tôi nghĩ đến cơ thể vốn đã rất yếu của anh ấy, lo lắng anh sẽ c//hế//t trên bàn mổ, nên tôi đã tìm vô số tài liệu để cho anh ấy thấy những tác hại khi mất đi một quả thận.
Chồng tôi đứng giữa hai ngả đường khó xử, mãi mà không thể hiến thận thành công.
Bệnh tình của cháu ngày càng nghiêm trọng, chị dâu căm ghét tôi đến tận xương tủy, xông vào nhà tôi vừa đánh vừa chửi.
Chồng tôi lại đứng bên cạnh, chẳng thèm nhìn, chỉ khuyên tôi: “Thi Thi, chẳng lẽ anh có thể nhìn đứa trẻ c//hế//t ngay trước mắt mình sao? Em phải hiểu cho nỗi lòng của một người mẹ chứ!”
Tôi đang định đáp trả: “Nếu anh muốn hiến, thì cứ hiến đi! Em chỉ không thể chấp nhận sống cả đời với một người chồng thiếu đi một quả thận.”
Nhưng chưa kịp nói thì bị chị dâu đang xúc động đẩy xuống ban công, rơi xuống đất mà c//hế//t.
Sau khi c//hế//t, tôi mới biết thì ra anh ta và chị dâu từ lâu đã có tình cảm riêng, anh luôn nghĩ rằng đứa trẻ là con mình nên mới sẵn lòng hiến thận.
Nhưng anh ta lại bị vô sinh! Tôi còn chưa kịp nói cho anh ta biết.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi quay về đúng ngày anh ta vừa nói với tôi về việc hiến thận.